HÁI THUỐC GẶP TIÊN
Có một người tên Lữ Cung 吕恭, lúc còn nhỏ đã thích uống đan dược. Một lần nọ, Lữ Cung dẫn một thằng đầy tớ và một con a hoàn đến núi Thái Hàng 太行 hái thuốc. Trên đường bỗng gặp 3 người từ trong khe núi đi đến. Ba người đến trước mặt Lữ Cung hỏi rằng:
Ống có phải hi vọng được trường sinh bất lão cho nên mới không sợ gian nan nguy hiểm đến đây hái thuốc.
Lữ Cung đáp rằng:
Vâng, tôi thích thuật trường sinh, nhưng mãi chưa được phương thuốc hay, cho nên mới đến đây hái thuốc, hi vọng có thể hái được một số thuốc hay.
Một người trong số họ nói rằng:
Chúng tôi là tiên nhân ở phủ Thái Thanh Thái Hoà 太清太和, tôi cũng họ Lữ, ông với tôi là người cùng nhà, xem ra trong số mệnh đã định ông được trường sinh. Nếu ông theo tôi cùng hái thuốc, tôi sẽ đem bí quyết trường sinh bất lão nói cho ông biết.
Lữ Cung vội vàng đáp tạ, nói rằng:
Gặp được tiên nhân là ba sinh may mắn. Tôi vốn ngu độn, mong được chỉ giáo nhiều .
Lữ Cung bèn theo tiên nhân đi hái thuốc. Hai ngày sau, tiên nhân trao cho Lữ Cung một phương thuốc bí truyền, và nói với ông ta rằng:
Ông đi cùng tôi tuy chỉ mới hai ngày nhưng ở nhân gian đã qua hai trăm năm rồi đấy, bây giờ ông phải về.
Lữ Cung bái biệt tiên nhân về lại quê nhà, nhưng nhìn thấy một khoảnh đồng không mông quạnh, không biết nhà ở chỗ nào, cũng không thấy con cháu của mình. Vất vả lắm mới tìm được một hậu duệ của người trong làng lúc bấy giờ hỏi nhà Lữ Cung ở đâu? Người đó hỏi một cách hiếu kì:
Ông từ đâu đến, sao lại hỏi chuyện những người xa xưa? Tôi chỉ nghe tổ tiên truyền rằng Lữ Cung dẫn một thằng đầy tớ và một con a hoàn vào núi hái thuốc rồi không thấy trở về, mọi người đều đoán rằng có thể họ bị hổ sói ăn thịt. Sự việc đó đến nay đã hai trăm năm, ông còn hỏi làm gì?
Lữ Cung kể lai lịch của mình, người đó vô cùng kinh ngạc. Người đó cho Lữ Cung biết hiện có một hậu duệ của Lữ Cung tên là Lữ Tập 吕习, đang làm đạo sĩ ở một đạo quán cách phía đông thành 10 dặm, rất được mọi người tôn kính. Lữ Cung liền đến chỗ Lữ Tập gõ cửa, người đầy tớ ra mở cửa hỏi rằng:
Ông tìm ai?
Lữ Cung nói:
Đây chính là nhà của ta. Ngày trước ta đi hái thuốc, cùng tiên nhân đi một lượt, đến nay đã hai trăm năm rồi, hôm nay ta về lại.
Cả nhà Lữ Tập nghe qua vô cùng kinh ngạc và mừng rỡ, vội chạy ra nghinh tiếp, ai nấy đều kích động không thôi.
Lữ Cung ở nhà được một số năm, bèn đem phương thuốc thần truyền lại cho Lữ Tập sau đó ra đi. Lúc bấy giờ Lữ Tập đã 80 tuổi, sau khi uống tiên dược đã hoá trẻ trở lại, mãi cho đến lúc 200 tuổi mới đi vào núi. Con cháu đời đời đều uống thuốc này, ai nấy đều thành tiên nhân không chết.
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 20/6/2013
Dịch từ nguyên tác Trung văn
THÁI DƯỢC NGỘ TIÊN
采药遇仙
Trong quyển
ĐẠO KINH CỐ SỰ
道经故事
Biên soạn: Dương Ngọc Huy 杨玉辉
Tứ Xuyên văn nghệ xuất bản xã, 2002.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét