SỞ HÀ HÁN GIỚI
Từ khi Phạm Tăng 范增 qua đời, Hạng Vũ 项羽 mất đi một mưu sĩ trọng yếu, áp lực mà quân Hán chịu đựng cũng đã giảm nhiều. Lưu Bang 刘邦dùng thiểu số binh lực tại vùng Huỳnh Dương 荥阳, Thành Cao 成皋 khống chế binh lực của Hạng Vũ, sai Hàn Tín 韩信tiếp tục công thủ phía bắc phía đông, lại sai tướng quân Bành Việt 彭越 chặn đường lương thảo tại hậu phương quân Sở, khiến đội quân Hạng Vũ không thể không tới lui tác chiến.
Hán Sở hai bên cứ như thế mà giằng co hơn hai năm.
Năm 203 trước công nguyên, Hạng Vũ tự mình đi đánh Bành Việt, bảo tướng quân Tào Cữu 曹咎 ở lại giữ Thành Cao. Hạng Vũ dặn đi dặn lại bất luận như thế nào cũng không được giao chiến với quân Hán.
Lưu Bang vừa thấy Hạng Vũ ra đi liền hướng đến Tào Cữu khiêu chiến. Lúc đầu nói thế nào Tào Cữu cũng không ra giao chiến. Lưu Bang bèn sai binh sĩ cách con sông Tỉ 汜 hướng đến doanh trại quân Sở nhục mạ suốt cả ngày. Mắng liền mấy ngày như thế, cuối cùng Tào Cữu không kềm chế được, quyết định vượt sông Tỉ quyết một trận tử chiến với quân Hán.
Quân Sở binh đông thuyền ít đành phải chia ra để vượt sông. Quân Hán nhân cơ hội quân Sở vừa vượt qua được một nửa, liền tập trung binh lực dũng mãnh tấn công, đánh bại tiền quân của quân Sở, hậu quân cũng loạn, quân Sở đại bại. Tào Cữu biết mình vi phạm quân lệnh, không còn mặt mũi nào gặp Hạng Vũ liền tự sát bên sông Tỉ.
Hạng Vũ đang thắng trận phía đông, nghe tin Thành Cao thất thủ vội chạy về phía tây đối phó với Lưu Bang. Tại Quảng Hán 广汉, Hán Sở hai bên lại đối đầu nhau.
Qua một thời gian dài, lương thực của quân Sở tiếp ứng không kịp, Hạng Vũ không còn cách nào khác, trói phụ thân của Hán Vương đặt trên bàn mổ heo, sai người lớn tiếng hét rằng:
Nếu Lưu Bang không đầu hàng, ta sẽ giết phụ thân của ngươi.
Lưu Bang biết Hạng Vũ đang doạ mình nên cũng lớn tiếng đáp rằng:
Ta với ngươi từng kết làm anh em, phụ thân của ta cũng chính là phụ thân của ngươi. Nếu ngươi giết phụ thân nấu thành canh thì nhớ chia cho ta một bát.
Hạng Vũ căm giận nghiến răng, muốn giết Thái Công, nhưng Hạng Bá 项伯 đã khuyên đừng.
Hạng Vũ sai sứ giả đến nói với Lưu Bang:
Hiện tại thiên hạ loạn lạc, chỉ Hạng Vũ và ông giằng co nhau. Ông có dám ra tranh tài cao thấp cùng Hạng Vũ.
Hán Vương cũng sai sứ giả đáp lời:
Lưu Bang có thể cùng ông so trí lực, không so sức lực.
Hạng Vũ lại gọi Lưu Bang ra đối thoại tại trận tiền. Trước mặt Hạng Vũ, Lưu Bang nêu 10 tội lớn của Hạng Vũ, nói rằng, Hạng Vũ không giữ tín nghĩa, sát hại nghĩa đế, giết bách tính v.v… Hạng Vũ nghe qua lửa giận bốc lên, giương kích chỉ thẳng, cung tên phía sau nhất tề phóng ra. Lưu Bang ngay lập tức quay đầu ngựa, nhưng ngực trúng một mũi tên bị trọng thương.
Tả hữu dìu Lưu Bang vào trướng. Quân Hán nghe nói Hán Vương bị thương đều hoảng loạn tinh thần. Trương Lương 张良 sợ quân tâm dao động, khuyên Hán Vương gắng gượng thị sát một vòng quân doanh, lúc bấy giờ mọi người mới yên định trở lại.
Hạng Vũ nghe nói Lưu Bang không chết, mất hết hi vọng. Tiếp đó, Hàn Tín đánh bại quân Sở tại đất Tề, con đường vận chuyển lương thực của quân Sở lại bị Bành Việt chặt đứt. Lưu Bang sai người giảng hoà với Hạng Vũ, yêu cầu thả Thái Công và Lữ Hậu trở về, đồng thời kiến nghị Sở Hán hai bên lấy Hồng Câu 鸿沟 (nay là đông nam Huỳnh Dương) làm ranh giới, Hồng Câu trở về đông thuộc Sở, Hồng Câu trở về tây thuộc Hán.
Hạng Vũ đồng ý phương án đó, thả Thái Công và Lữ Hậu, sau đó dẫn nhân
mã của mình về lại Bành Thành.
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 13/5/2015
Nguyên tác Trung văn
SỞ HÀ HÁN GIỚI
楚河汉界
Trong quyển
TRUNG HOA THƯỢNG HẠ NGŨ THIÊN NIÊN
中华上下五千年
Chủ biên: Lí Tinh 李晶
Nam Kinh đại học xuất bản xã, 2007
0 nhận xét:
Đăng nhận xét