BI KỊCH CỦA CHU Á PHU
(tiếp theo)
Có một lần, Cảnh Đế tuyên triệu riêng Chu Á Phu để “khảo nghiệm”, xem thử ông ta có phải là người tri túc.
Ngày nọ, Cảnh Đế ban “quốc thực” 国食 cho Chu Á Phu. Chu Á Phu tuy đã không còn làm quan, nhưng vẫn cư trú nơi cũ, nghe triệu lập tức đến. Chu Á Phu rảo bước vào cung, thấy Cảnh Đế ngồi một mình. Làm xong lễ bái yết, Chu Á Phu cùng Cảnh Đế nói chuyện, Cảnh Đế truyền dọn tiệc. Cảnh Đế bảo Chu Á Phu cùng đến chỗ tiệc, Chu Á Phu không dám chối từ, nhưng không thấy đại thần nào khác, chỉ có nhất quân nhất thần. Lúc bấy giờ Chu Á Phu cảm thấy kinh hoảng, khi đến nơi phát hiện trước mặt mình chỉ có một chiếc li, không hề có đũa, món ăn chỉ là một miếng thịt sống, không cách nào ăn được. Chu Á Phu cho rằng đây là Cảnh Đế đang đùa mình, trong lòng muốn phát giận. Lúc này thấy có vị quan quản về yến tiệc, Chu Á Phu nói với ông ta rằng:
- Xin đem đôi đũa tới.
Vị quan nọ sớm đã được Cảnh Đế dặn, giả vờ tai điếc nên không lên tiếng, cứ đứng yên bất động. Chu Á Phu muốn nói lại, đột nhiên Cảnh Đế chen lời:
- Lẽ nào khanh còn chưa bằng lòng?
Chu Á Phu nghe qua, vừa thẹn vừa hận, liền đứng dậy rồi quỳ, lấy mũ xuống tạ tội. Cảnh Đế mới nói nói một chữ “khởi” (đứng dậy), Chu Á Phu không có lời nào để nói liền đứng lên rồi đi.
Qua mấy ngày sau, đột nhiên có sứ giả đến gọi Chu Á Phu vào triều để thẩm vấn. Chu Á Phu vừa nghe qua biết là đại hoạ tới, nhưng không biết mình phạm tội gì.
Hoá ra Chu Á Phu tuổi đã cao, muốn chuẩn bị một số vật phẩm để dùng sau khi mất, bảo con đi lo liệu, mua 500 bộ giáp thuẫn để dùng trong lúc hộ tang, còn có nhiều gỗ mà triều đình sử dụng, có thể là người con của Chu Á Phu do tham mà mua lấy, bảo thợ đem tới nhà mà không trả tiền, khiến nhóm thợ giận viết thư dâng lên vu cáo. Cảnh Đế sau khi biết được rất giận, nhân cơ hội đó báo phục, bèn sai người dò la. Chu Á Phu căn bản không biết sự tình, nên không biết trả lời thế nào. Viên quan thẩm vấn cho rằng Chu Á Phu ngang ngạnh không chịu khuất phục liền báo lên Cảnh Đế. Cảnh Đế giận mắng rằng:
- Trẫm không cần ông ta trả lời gì cả!
Thế là Chu Á Phu bị giao cho Đại lí tự thẩm vấn.
Chu Á Phu vào ngục, người con kinh sợ hỏi duyên do, đợi đến lúc rõ nguyên uỷ mới vội bẩm báo lại phụ thân. Chu Á Phu sau khi nghe, không nói lời nào, chỉ than dài.
Khi Đại lí tự thẩm vấn, hỏi rằng:
- Ông sao lại muốn mưu phản?
Chu Á Phu đáp:
- Những thứ mà con tôi mua về đều dùng trong việc tống táng cho ngày sau của tôi, sao có thể là mưu phản?
Đại lí tự không gì để nói, nhưng biết hoàng thượng muốn đưa ông ta vào chỗ chết, tất nhiên phải tìm cớ, thế là tìm lời phán rằng:
- Ông nếu không mưu phản trên mặt đất, thì cũng muốn mưu phản dưới âm cung sau khi chết.
Chu Á Phu nghe xong hoàn toàn biết rõ việc gì rồi, nếu muốn gia hại mình, lí do gì cũng đều có thể nói ra. Chu Á Phu không nói gì thêm được nữa. Sau khi bị đưa vào ngục, ông 5 ngày không ăn uống, tuyệt thực mà chết. (hết)
Huỳnh Chương Hưng
Quy Nhơn 29/7/2016
Nguyên tác Trung văn
周亚夫的悲剧
Trong quyển
TRUNG HOA THƯỢNG HẠ NGŨ THIÊN NIÊN
中华上下五千年
Chủ biên: Lí Tinh 李晶
Nam Kinh đại học xuất bản xã, 2007
0 nhận xét:
Đăng nhận xét